Admin Admin
Tổng số bài gửi : 150 Join date : 01/10/2011 Age : 29 Đến từ : việt nam
| Tiêu đề: THƠ TÌNH TOÁN HỌC 1 Fri Nov 11, 2011 11:44 pm | |
| Dùng"Định Lý" thay ngàn câu ước hẹn Lấy"Lũy Thừa" làm dáng lá thư duyên Giải"Đạo Hàm" mong tiếp xúc cùng em Tìm "Tọa Độ" của"Phương Trình Toán Học" Tôi yêu em đôi mắt buồn"Lưu Động" Mũi dọc dừa"Thẳng Góc" với môi son Hàm răng đều như"Bậc Nghiệm Phương Trình" Đôi mày liễu như"Chiều Cong Định Hướng" Tôi "Khai Triển" người yêu lý tưởng "So Sánh" rồi ghi chú nơi đây Tình yêu này là"Phương Trình Bậc Nhất" "Chứng Minh" rằng tôi hết dạ yêu em Thơ là thơ của "người ta" Chẳng Huấn tôi "mượn hoa" cúng dường Nói ra hổ thẹn khôn lường "Toán - Tình" viết mãi một chương không thành Nên thành liên khúc một bài cho nhanh!! Phép toán tình yêu Hãy trừ đi những phút giây xa lạ Và cộng vào năm tháng đã thương yêu Đừng đem nhân những chuỗi ngày cãi vã Còn buồn vui, em nhé nhớ chia đều Lũy thừa lên những mối tình cao cả Rồi Lo-ga cho bạc bẽo dần tiêu Viết phương trình câu hẹn thề vàng đá Để giải ra nghiệm số: của tình yêu Là giao điểm hai tâm hồn đối xứng Là tương giao hai đồ thị hai chiều, Ai là người định nghĩa nổi tình yêu, Đầy tạp số tôi học hoài không hiểu Tôi cố định trong sân trường đơn điệu, Lặng nhìn trên hình chiếu của giai nhân, Thả hồn theo một tiếp tuyến thật gần, Theo em mãi suốt đời về vô cực Tình tôi đó chẳng cần dùng công thức, Tan trường về tôi cố sức song song, Tới ngã tư liền bày tỏ nỗi lòng, Em ngoe nguẩy từ từ tăng tốc độ. Tôi vẫn cố giữ tình yêu đồng bộ, Hai năm dài đáp số giải không xong, Tin hành lang em sắp sửa lấy chồng, Lòng điên đảo trước định đề đen bạc Tôi xoay mắt theo vòng tròn lượng giác, Có thấy gì ngoài quỹ tích tình yêu, Tình đơn phương trong tam giác ba chiều, Loay hoay mãi trên chuyến đò vĩ tuyến Tìm lối thoát đồng quy hay tịnh tiến, Hệ luận nào thuyết phục nổi em tôi, Đành đi theo phân giác tận chân trời, Tìm ẩn số của phương trình vô nghiệm ---------- Cuộc đời là quĩ tích Tình yêu tựa phương trình Anh và em, hai điểm Biến thiên theo thời gian Tình yêu là thương số Nhớ nhung tựa lũy thừa Cuộc đời mang duyên số Đôi khi là gió mưa Cộng, Trừ, Nhân, Chia lại Thương cảm trên đôi tay Ví như ta làm lại Bài toán thương yêu dài Ôi sợi dây sầu có hai đầu lúc lắc Mà chẳng có một thời ta cân nhắc đôi lần Anh mải đi tìm một dấu nhân Để đặt sau hai chữ tình yêu chân chính Một dấu trừ cho hai từ phản bội Một dấu cộng cho nước mắt hai ta Một dấu chia cho sự dại khờ ngu ngơ hai đứa Còn em Em đi tìm gì ? Một dấu chấm to đùng cho mối tình khờ dạị.....
------------------------------ Đôi ta như thể trục hoành trục tung Nếu Em là trục hoành Anh xin làm trục tung Đồ thị thiếu trục hoành Trục tung thành vô nghĩa Đồ thị thiếu trục tung Trục hoành để làm chi Nếu cuộc đời thiếu Anh EM chắc sẽ một mình Nếu cuộc đời thiếu Em Anh sống có nghĩa gì Giao nhau chỉ một điểm Nhưng không thể thiếu nhau Là trục hoành , trục tung Là đời Anh , đời Em... Tôi làm thơ tặng người em bé nhỏ Nhớ những ngày ta vui sống bên nhau Khi gặp em ta chẳng biết nói chi Vì ta vẫn song song và vô định Rồi một buổi ta đồng qui tại góc E m mỉm cười như tiếp tuyến bên tôi Tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi Và nhận thấy em xinh như cực đại. E m không nói, tôi gia tăng tốc độ E m hững hờ, tôi lại biến thiên nhanh Chắc là em xác định tuổi thư sinh Yêu là hết là triệt tiêu tất cả Tình tiệm cận riêng mình tôi buồn quá Nỗi cô đơn không giới hạn nay mai Tôi mong em đặt điều kiện tương lai Cho tôi sống với tấm lòng đơn giản Tôi với em tính tình hơi đồng dạng Sống bên nhau chắc tỉ số cân bằng Tôi xin thề không biện luận lăng nhăng Mà chỉ lấy định đề ra ứng dụng Tôi có thể chứng minh là tôi đúng Vì tình tôi như hàng điểm điều hoà Có phương trình rồi tôi rút căn ra Cũng khác gì điểm A trong quĩ tích -
--------------------------
| |
|